Câu chuyện A.QV đi phôto và bài học về tính chuyên nghiệp

Lời tựa: Đọc những bài viết về A.QV các bạn sẽ thấy những trải nhiệm về cuộc sống, những suy nghĩ của tác giả qua nhân vật chính. Vì nhóm tác giả đều là dân kỹ thuật, nên cách hành văn nhiều khi không được hay, ngôn từ mộc mạc, nghĩ gì viết đấy, mà có khi còn một số lỗi chính tả. Nhưng mỗi bài viết nhóm tác giả mong rằng truyền đạt những thông điệp thay đổi tới mọi người. Hãy thay đổi để thành công và có cuộc sống hạnh phúc hơn.  Mong được sự đóng góp của các bạn để chúng tôi hoàn chỉnh các bài viết của mình.
Lưu ý: Đây là bài viết thuộc nhóm bài viết về ''Tính chuyên nghiệp của người Việt'' . 
     Mấy hôm nay anh A.QV  có một nhiệm vụ mới là đi in,photo luận án TS , cái việc quá đơn giản anh ta nghĩ trong đầu. Vì anh ấy đã photo không biết bao nhiêu tài liệu, đồ án, luận văn....và tất nhiên có cả thứ gì đó  nổi trên mặt nước, giờ cũng không nhớ giang hồ gọi nó là gì nữa :)).Ở Việt Nam thì đâu mà chẳng có quán photo, nên thiết nghĩ anh nào cũng là chuyên gia hết thảy.
Phần 1: Anh chị photo yêu quý
 Mà anh A.QV tự tin ở chỗ có anh chị Photo ở BK là chỗ thân quen, thân tình bao năm nay nên rất tin tưởng. Hôm ấy là buổi cuối nộp quyển nhưng cái tính cách '' nước đến chân mới nhảy'' bao năm qua nên A.QV cũng chẳng có gì lo lắng (rồi mọi thứ sẽ ổn như bao lần thôi). Sáng dậy anh ta mới hoàn thành vội vã quyển tóm tắt, nên phải đến 11 h mới đến BK photo. Nhưng cũng chưa vội vã, gặp lại cố nhân A.QV và vợ chồng anh photo phải trảm phong cái đã.
Photo chồng: Chú em lên sếp chưa?, dạo này thấy râu ria mọc dài thế?
Photo vợ: Bằng cấp đầy người thế cơ mà. Nhanh thật đấy mới thế......(tâm sự)
A.QV: Em vẫn làm công nhân thôi, hai bác dạo này kinh doanh thế nào. Có tiền cho em vay ít đi?
      Sau màn chào hỏi thì cũng phải đi vào công việc chính, A.QV rút USB ra để in, nhưng ôi thôi cái máy tính của bà chị từ chối nhận. Cũng may thay sau nhiều lần anh A,QV đã gửi cả mail bài viết nên chỉ còn cần tải về là được. Lúc in quyển chắc tin vào trình độ của thằng em nên cũng chẳng cần chỉnh sửa gì, cũng có thể do bà này đã hình thành thói quen không chỉnh sửa cho ai nữa. Có in không thôi, khách nhiều mà, nhưng nghĩ đa số chúng ta đều vậy lúc bắt đầu một việc gì đó thì rất nhiệt tình, làm việc hăng say cẩn thận. Nhưng khi đã quen rồi thì làm việc hời hợt, qua loa, ít người giữ được cái lòng nhiệt tình thủa ban đầu.Tự nhiên thấy chỗ Vietel của Bếp luân phiên vị trí cho nhân viên để tránh nhàm chán trong công việc cũng hay. Nhưng nếu đơn giản như vậy có lẽ A.QV cũng không có gì để nói, mà vấn đề bắt đầu ở '' Quyển tóm tắt A5 thần thánh của luận án TS''


A.QV: Chị in cho em quyển tóm tắt
Chị photo: Cái này...mà sao có 13 trang, chị nhớ phải 24 trang cơ mà?
A.QV: Em đọc hướng dẫn chỉ yếu cầu không quá 24 trang cơ mà.Thôi muộn rồi chị cứ in đi, tính tiếp
Và rồi bà chị photo yêu quý loay hoay trong việc in quyển photo A5, vì nó không phải đơn giản cứ nhấn nút print là được. Vì quyển này phải in hai mặt lại trên khổ giấy A5. Thời gian cứ trôi đến 4 h (hạn cuối phải nộp cho phòng sau đại học). Thêm vào nữa còn phải xin chữ ký Thầy nữa chứ. Thế là A.QV bắt đầu bồn chồn, lo lắng khi nhìn bà chị mướt mồ hôi với công việc thử nghiệm. Cứ 1,12, 11,10 không được, lại 1,6,7,12...Nhìn bà chị loay hoay mình cũng thỉnh thoảng góp ý vài tối kiến nhưng cũng không được. 
Ông anh photo thấy thế bắt đầu cáu '' đã bảo lần trước ghi vào rồi mà không nghe? Có mấy trang mà cứ loanh hoay mãi'' . 
Thấy ông anh photo cáu, chị photo bật lại ngay '' có giỏi ra đây mà làm, lúc nào cũng chỉ biết ngắm gái thôi''. 
           Nhưng mà cái sự ngắm gái của ông anh A,QV cũng không quan tâm được nữa. Bốn giờ hết hạn, tim anh A.QV đập loạn lên, thôi lần này nước đến chân không nhẩy được nữa rồi, chết đuối rồi. Biết tâm trạng của thằng em, bà chị thỉnh thoảng ngước nhìn với anh mắt ái ngại, thỉnh thoảng lại tự  bào chữa như '' cái này ít làm quá nên quên mất, xem nào...''. Ông anh photo cũng bắt đầu đưa ra những dãy số cho cuộc thử nghiệm. A.QV vừa thấy ngại vì hai anh chị từ chối photo in ấn cho khách hàng từ nẫy đến giờ để làm cho thằng em. Nhưng nóng ruột quá, biết làm sao đây?
           A.QV đã có một quyết định mang tính tình thế, đành gác tình thân sang một bên. A.QV nói với bà chị '' Em sang bên kia thử photo chị nhé, hết hạn rồi. Chị cứ thử nghiệm tiếp cho em nhé!''. 
Như được giải thoát chị thở phào '' Uh, chú sang bên ấy xem''
Bình: Anh chị photo nên ghi lại thứ tự trang để in quyển A5. Khi bạn làm một việc gì xong, bạn nghĩ bạn sẽ nhớ cho lần tiếp theo. Nhưng thực ra điều này chỉ đúng với những việc bạn thường xuyên làm mà thôi. Hãy ghi chép tất cả những gì bạn đã làm, đã học vào. Hoàn thiện các quy trình cho tất cả các công việc của mình. 
Phần 2: Ông photo hay ông tạp hóa?
Sang quán photo bên cạnh của một bác cũng khoảng tầm 50, tôi vội vã hỏi :
'' Bác có in được quyển A5 luận án TS không?''
Cao thủ cười mỉm 
''Cái này tôi chuyên nghiệp rồi''
Quả thật sau khoảng 30 phút đợi chờ thì bác ta in cho tôi mà không cần thử nghiệm gì hết nhưng trong thời gian đợi chờ ấy là:
''Bác ơi bán cháu quyển sổ!''
''Bác ơi bán cháu cái thẻ điện thoại!''
''Bác photo nhanh cho cháu cháu chứng minh''
..........................................................
Sau đó khi bác ấy đang chuẩn bị làm cho mình thì có người quen đến 
'' Anh Thắng scan cho em sang A3....''. Và A.QV như vô hình trong mắt ông chủ photo ?
Bình: Hãy tôn trọng khách hàng của mình giù người đó có thể chỉ mua của bạn một lần. Hãy học văn hóa xếp hàng trong mọi chuyện, dù có là người thân quen cũng phải xếp hàng. Ngoài ra theo cách nghĩ chủ quan của tôi một người photo chuyên nghiệp sẽ không thể đồng thời là người bán tạp hóa chuyên nghiệp
Phần 3: Quyển tóm tắt A5 TS
         Vội vôi vàng vàng cuối cùng A.QV cũng đóng xong quyển để đi xin chữ kí. Cũng may cho anh ta Thầy anh ta đã lên trường chờ đợi kí cho anh ấy. Nếu không đến nhà Thầy thì cũng không kịp nữa. Thấy mấy Thầy bộ môn cảnh báo quyển TS của mình không đủ tiêu chuẩn. Sao ư? 
Theo đó một quyển tóm tắt TS phải đúng 24 trang cỡ chữ 11, trang thứ 24 còn phải viết gần hết không được bỏ trắng nhiều. QV tự nhủ '' thôi không sao đâu, với miệng lưỡi của mình có lẽ họ sẽ cho qua''. Nhưng khi lên gặp ông trưởng phòng sau đại học QV mới nhận ra. Cuối cùng anh ta cũng phải trả giá cho cái tính '' nước đến chân mới nhảy của mình'', 
         Ngồi ở hồ Than thở cái gì thế này? Sao ông nào cũng như ông nào, luật bất thành văn phải 24 trang?. Qua tìm hiểu thấy bên Y cũng 24 trang, có lẽ cứ TS là 24 trang
Bình: Có lẽ do chỉ photo quyển A5 được nếu có 24 trang? Đúng là quyển A5 thần thánh
Phần 4: Photo chuyên nghiệp
          Việc phải gia hạn nộp quyển dẫn tới thay đổi một loạt giấy tờ liên quan, A.QV vô cùng lo lắng cộng thêm mệt mỏi. Tự nhận thấy lỗi do mình là chính, nhưng việc mất thời gian vào photo in ấn làm anh ta thấy cần phải có một sự thay đổi. Hơn nữa việc thay đổi nội dung khiến cho bố cục luận văn cũng thay đổi. Nếu cứ để bà chị photo tiếp theo thì không ổn. Yêu cầu TS cao hơn rất nhiều với Ths, mà công việc này A.QV cần phải hoàn thành sớm nhất, hạn chế sai xót. A.QV đã tìm hiểu và được giới thiệu đến quán photo trên trường Y. Tại đây A.QV đã thực sự gặp một professional đích thực. Một cô gái nhỏ nhắn với ánh mắt tinh anh. Từ cách hỏi về công việc đến từng động tác nhỏ nhất của cô bé đều làm A.QV thích thú vô cùng. Bạn đã thấy thích thú và cảm thấy ái mộ khi thấy một người thực sự chuyên nghiệp trong lĩnh vực mà bạn cũng có khả năng chưa?. Cô bé vừa chỉnh sửa, vừa làm mục lục, danh sách bảng biểu,hình vẽ.... tất cả nhịp ngàng, chính xác đến hoàn hảo. A.QV chỉ biết ngắm nhìn với sự ái mộ trong lòng. Anh ta tự nhủ '' sao phải vất vả chỉnh sửa ở nhà mỗi lần mất hàng tiếng đồng hồ, trong khi cô bé làm vừa đẹp vừa nhanh thế này !''.
      Đến khi làm quyển A5 cô hỏi '' Chúng em thường làm thế này...anh có muốn làm hay để định dạng cũ''. Sau đó có ấy chuyển và copy lại thứ tự in đã được để trong máy tính. Thao tác nhanh đến đến lỗi, tôi không kịp nhìn đối thủ. Khi xong công việc cô ấy còn cho tôi mail và nói '' sau này anh cần chỉnh sửa bất kỳ tài liệu nào cứ gửi cho cửa hàng em''. Với một nụ cười và cái cad của cô ấy.
Tôi có hỏi '' sao em làm chuyên nghiệp vây? Thú thực anh chưa thấy ai làm được với tốc độ này?''
Cô gái mỉm cười '' có gì đâu anh, em biết mình chẳng học hành gì nên luôn cố gắng học hỏi thôi. Hồi đầu em làm cũng chậm và có sai xót, nhưng sau đó em suy nghĩ về các thao tác khi chỉnh sửa. Em cố gắng từng ngày với suy nghĩ mình phải là người làm giỏi nhất. Cứ thế em hình thành quy trình làm việc riêng cho bản thân...''
Bình: Để trở thành chuyên gia trong bất kỳ lĩnh vực gì bạn cần phải kiên trì theo đuổi, cần đề ra những quy trình cho công việc cụ thể của mình. Bất kỳ công việc gì cũng có những quy trình riêng của nó. Khi trở thành người chuyên nghiệp bạn sẽ nhận được sự ngưỡng mộ của cộng đồng và cơ hội thăng tiến.
(còn nữa)
-bài viết thuộc bản quyền của trang doisong24h.vn-       

Comments

Popular Posts